Thiết kế và phát triển Douglas_SBD_Dauntless

Chiếc SBD được thiết kế dựa trên nền tảng của kiểu máy bay Northrop BT-1, được bắt đầu sản xuất từ năm 1940. Nó được thiết kế bởi nhóm do Ed Heinemann lãnh đạo, với động cơ Wright Cyclone 1.000 mã lực. Một năm trước đó, cả Hải quân và Thủy quân Lục chiến đều đặt hàng một kiểu máy bay ném bom bổ nhào mới, đặt tên là SBD-1SBD-2 (kiểu sau có dự trữ nhiên liệu nhiều hơn và trang bị vũ khí khác biệt). Chiếc đầu đưa vào hoạt động cho Thủy quân Lục chiến vào cuối năm 1940, trong khi chiếc sau bắt đầu sử dụng trong Hải quân vào đầu năm 1941.

Phiên bản tiếp theo, SBD-3, bắt đầu sản xuất từ đầu năm 1941. Nó được tăng cường bảo vệ, thùng nhiên liệu tự hàn kín, và 4 súng máy. Kiểu SBD-4 có hệ thống cấp điện 12-vôn (thay vì 6 vôn), và một số ít được biến cải thành kiểu SBD-4P trinh sát.

SBD-5

Phiên bản kế tiếp và được sản xuất nhiều nhất, SBD-5, được sản xuất chủ yếu tại nhà máy của Douglas tại Tulsa, Oklahoma, được trang bị động cơ 1.200 mã lực (895 kW) và tăng cường vũ khí. Có trên 2.400 chiếc được sản xuất, và một số được xuất sang Hải quân Hoàng gia Anh để đánh giá. Ngoài những hoạt động trog quân đội Mỹ, nó cũng tham gia chống Nhật trong Phi Đội 25 của Không quân Hoàng gia New Zealand mà sau đó được thay thế bởi F4U Corsair, và chống lại quân Đức bởi Không quân Pháp Tự do. Một ít cũng được gửi sang México. Phiên bản cuối cùng SBD-6, có thêm những cải tiến khác nhưng việc sản xuất kết thúc vào mùa Hè năm 1944.

Tổng cộng có 5.936 chiếc SBD các kiểu, bao gồm A-24A và A-24B của Lục quân, được sản xuất.